Cưng Chiều Vô Hạn. Tác giả: Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu. Thể loại: Truyện Ngắn - Ngôn Tình. Vui lòng chọn định dạng file để tải hoặc đọc online. Đọc Online Danh sách chương. Chương 1: Hai anh trai có một bảo bối.
Đọc ngay tập 97 : Chương 97: Ngoại truyện 3: Kiếp sống thê nô của Vô Hạn Cưng Chiều: Tổng Tài Mặt Lạnh Cực Sủng Vợ Yêu full trên Cổng Truyện - Blog truyện online|Đọc truyện online miễn phí, truyện hay, truyện mới, truyện gì cũng có
CƯNG CHIỀU VÔ HẠN. Tác giả: Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu. Chương 1: Hai Anh Trai Có Một Bảo Bối. Chương sau . Đi ra khỏi thang máy, thư ký Vivian mang theo khuôn mặt tươi tắn chào đón, "Lạc Lạc, Tổng giám đốc Chung đang tiếp khách, anh ấy đã dặn trước nói em hãy ở bên ngoài chờ
11.🍇 Cưng chiều em vô hạn 🍇 🍉 Tác giả : Mộ Thời Yên 🍋 Thể loại: HE, Ngôn tình, Hiện đại, Giới hào môn, Đô thị tình duyên, Sủng, Song Xử, Tình cảm, Nguyên sang, Song hướng yêu thầm, Thiên chi kiêu tử.
Cưng Chiều Vô Hạn Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu 11 lượt xem · 11 theo dõi · 4.2 sao (15 lượt) Ngôn Tình Sắc Thể loại: Hiện đại - Sủng Độ dài: 78 chương Editor: Trần Thu Lệ Converter: ngocquynh520 Giới thiệu vắn tắt 1: Ở trước mặt thế giới, toàn thân anh đều cứng, chỉ có một chỗ mềm Ở trước mặt cô, toàn thân anh đều mềm, chỉ có một chỗ cứng.
LH: 0707 18 38 68 Phụ Kiện Xe Innova Ô tô Hoàng Kim chuyên trang trí, nâng cấp nội - ngoại thất xe ô tô. Cam kết cung cấp các sản phẩm chính hãng, chất lượng, bảo hành uy tín - chuyên nghiệp.
TdJ3. Editor Thu Lệ Với Chấn Thanh và Chấn Văn Bốn năm cứ như vậy giống như những kẻ đào ngũ lén trốn đi. Người qua đường đều còn mặc áo tù nhân một năm rồi. Mặt trời còn xanh lá Chiếu sáng thành thị xi-măng đúc thành kim loại. Chúng ta đã đánh mất một viên mầm mống Phong tín tử. Phải chăng nó đã bị cắt đi đỉnh chóp. Chỉ còn lại hình xác bên ngoài có bụi màu đen của địa cầu. Chúng ta không tin Nó vẫn cứ còn sống Chúng ta bắt đầu ra cửa vào chạng vạng. Khối Phong tín tử này có màu trắng như đóa hoa Chúng ta lặng lẽ đi tới Cho bụi rơi xuống ngã tư đường Thêm một điểm còn sống với nhan sắc. **** Quán này có tên gọi là quán cà phê Thời gian, vẫn yên tĩnh như bốn năm trước, chỉ lác đác mấy bàn có khách ngồi. Bên trong, đang phát một ca khúc gần đây rất được lưu hành, tí tách tí tách tí tách, ban đêm cô đơn nói chuyện cùng ai, tí tách tí tách tí tách, đau lòng hoen lệ ai tới lau, tí tách tí tách tí tách, chỉ lý lại tâm tình thật tốt mới xuất phát, tí tách tí tách tí tách, còn có người nhớ thương đến em.... Ánh mặt trời mùa Đông chiếu vào người đàn ông ngồi gần cửa sổ. Người đàn ông năm nào bây giờ ước chừng đã hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mặc một thân Tây trang màu đen, áo sơ mi màu lam sọc, tóc ngắn lão luyện, cả người có vẻ gọn gàng sạch sẽ, đã trở thành một người đàn ông thành thục ổn trọng, lại tràn đầy suất khí và tuấn lãng của đàn ông, đúng là rực rỡ nhất mọi thời đại. Giờ phút này, anh đang chăm chú nhìn máy tính xách tay. Cửa lớn phòng cà phê bị đẩy ra, thổi vào một cơn gió lạnh, có tiếng bước chân đi về phía anh. Anh đang tính bưng ly cà phê, nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên nhìn, “Đến rồi à?” Chỉ tùy ý hỏi một câu rồi tiếp tục cúi đầu. “Ừ!” Chấn Thanh đặt cặp tài liệu và chìa khóa xe lên bàn, cởi áo bành tô và bao tay, vẫy tay với nhân viên phục vụ gọi cà phê. Bên trong áo bành tô, cũng gần giống như là áo sơ mi màu lam và Tây trang đen, hai anh em có tướng mạo giống nhau, khí chất giống nhau, mỗi ngày bọn họ không cùng nhau ra cửa, nhưng vô tình lại ăn mặc giống nhau, ngay cả chính bọn họ cũng không biết mà tập mãi thành thói quen. “Hạng mục hồ Tùng Thạch của em như thế nào rồi? Đã xác định phương án thiết kế chưa?” Chấn Thanh ngồi xuống, hai bắp chân dài duỗi thẳng, từ từ mở cúc áo Tây trang và cúc tay áo sơ mi. “Bây giờ em đang xem phương án đây, xem chừng tỷ số dung tích vượt mức, nếu không cũng chỉ có thể giảm bớt diện tích bộ phận công cộng...” Chấn Văn chuyển màn hình máy tính qua một chút, chỉ cho Chấn Thanh xem. Chấn Thanh cẩn thận kéo chuột, “Hiện giờ, tỉ số dung tích trong thành phố vẫn nắm được, vẫn nên ép một số bộ phận công cộng đi, chỗ này, còn có chỗ này nữa, đều có thể di chuyển...” Chấn Văn vừa nói vừa đánh dấu trên từng bộ phận. Lúc này, một cô nhân viên nữ bưng cà phê đến “Anh Thanh, đây là latte anh muốn, vị hương thảo.” Chấn Thanh gật đầu mỉm cười với cô phục vụ. Cô phục vụ này cũng không lập tức đi ngay, mà ôm khay nói với Chấn Văn, “Anh Văn, em xin nhờ anh một chuyện...” Chấn Thanh tùy ý liếc mắt từ mép ly cà phê nhìn cô gái một cái, rất trẻ tuổi, dáng vẻ thanh tú, điềm đạm đáng yêu, lúc này trong mắt còn có một chút hờn dỗi... Nghe Chấn Văn nói với anh, “Chấn Thanh, chỗ của anh có thể xắp xếp cho một người vào làm không? Trước hết cứ làm những việc vặt vãnh cũng được...” Chấn Thanh đã sớm tiếp tục nhìn máy tính, đầu cũng không ngẩng lên, “Xin lỗi, hiện giờ trong cơ quan đã đầy người, chỉ đành phải chờ sau này hãy nói.” Đợi cô bé kia thất vọng rời đi, Chân Thanh dừng chuột lại, cũng không hỏi là ai, chỉ giống như lơ đãng nói “... ... Đừng tự tìm phiền phức.” Chấn Thanh khẽ ừ, hỏi “Công việc giao tiếp của anh hôm nay thế nào? Có gặp rắc rối gì không?” “Cũng được.” Như vậy, những lời hai anh em nên nói đều đã nói xong rồi. Chấn Thanh đẩy máy tính ra, nhấp một ngụm cà phê nóng, ngón tay thon dài đặt trên viền cốc, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Đầu mùa đông, gió rất lớn, có ánh nắng chiều nhưng vẫn không ấm, lạnh buốt, có vẻ giống như tuyết sắp rơi. Quán KTV đã đóng cửa hai năm trước, chỉ để lại một hộp đèn càng ngày càng u ám, cùng với mấy cánh cửa sổ trống rỗng. Đây là nơi mà cô em gái bảo bối của anh đã từng hát trong ngày bị mất tích. Mà nơi này, một ngày bốn năm trước, em gái anh đã từng ngồi ở vị trí này, uống một ly dưa dấu để lạnh. Từ góc độ này nhìn ra, em gái anh nhất định cũng đã từng như vậy, nhìn qua đường kẻ vạch dành cho người đi bộ, nhìn đèn xanh đèn đỏ, nhìn cây ngô đồng cao lớn bên cạnh cột đèn. Cô đã đi đâu? Mấy năm nay, hai anh em bọn họ gần như lật tung tất cả các xó xỉnh trong thành phố này, nhưng mà, cô gái mà bọn họ âu yếm, giống như đã biến mất trên thế giới này vậy. Bao nhiêu lần, bọn họ bị ác mộng làm tỉnh lại, trong mơ, em gái của bọn họ mỗi một tiếng đều gọi anh anh... Cô mềm mại như vậy, vừa nghịch ngợm lại vừa tùy hứng, lúc nào cũng ầm ĩ muốn ăn kem, đi được vài bước sẽ đòi bọn anh cõng, mất hứng thì chơi xấu, trừng mắt gọi tên đầy đủ của bọn họ. Trước đó một ngày, em gái của bọn họ đã dũng cảm nói, con thích các anh, các anh cũng thích con! Mấy chuyện này đều do bản thân con tự nguyện! Lần cuối cùng Chấn Văn nói chuyện điện thoại với cô, trong điện thoại, cô ầm ĩ muốn đi bệnh viện tìm bọn họ. Cô gửi đến một tin nhắn, nói cùng hát karaoke với Trịnh Hiểu Tuyên, để cho bọn họ khỏi lắng. Bọn họ đi tìm rất nhiều người Người lái xe Tiểu Lưu trong nhà cũng nói không đến đón tiểu thư. Lái xe của Quý Thiếu Kiệt nói đưa cô đến cửa KTV. Trịnh Hiểu Tuyên nói hát được một lúc thì cô và Trần Quân Mặc cùng nhau rời đi. Cậu ba nhà họ Trần nói bọn họ chia tay ở chỗ đường kẻ vạch cho người đi bộ. Người bán hàng trong tiệm bánh ngọt nói cô đã từng đứng ở đó soi gương. Nhân viên tạp vụ của quán cà phê Thời Gian nói nhìn thấy cô bị một người phị nữ lớn tuổi đánh một bạt tai, xong rồi chạy ra ngoài....... Cuối cùng, bọn anh tìm được Quý Thiếu Kiệt, cũng từng đưa anh ta vào đối tượng tình nghi lớn nhất, âm thầm theo dõi thời gian dài, nhưng cuối cùng vẫn không có phát hiện gì. Cô em gái bọn họ nâng trong lòng, nuông chiều mười mấy năm, rốt cuộc đã đi đâu? Mấy năm nay, bọn họ sẽ bỗng nhiên quay đầu ở đầu đường, sẽ tìm kiếm giữa dòng người, dòng xe theo bản năng, trong đó, có phải đang cất giấu em gái của bọn họ? Bọn họ lo sợ suy nghĩ, chỉ cần lơ là một cái là cô em gái bé bỏng của bọn họ sẽ bị tổn thương. Không biết bắt đầu từ lúc nào, bọn họ đã không còn cùng nhau nhắc đến nữa, nhưng mà, không nhắc tới không có nghĩa là đã quên, mà một loại nhớ nhung sâu sắc. Năm đầu tiên khi em gái mất tích, bọn họ nghĩ, nếu như có thể tìm được em gái về, bọn họ nhất định sẽ mang cô đi ngay lập tức, đi đến nơi không có ai quen biết, bọn họ có tay có chân, hai người nhất định có thể chăm sóc tốt cho em gái. Năm thứ hai, bọn họ nghĩ, nếu có thể tìm được em gái về, bọn họ bằng lòng trở lại vị trí anh trai, giao Lạc Lạc cho ba mình chăm sóc, chỉ cần, bọn họ có thể nhìn thấy cô bên cạnh, sống vui vẻ là được rồi. Năm thứ ba, bọn họ nghĩ, nếu ông trời thương xót, đời này có thể để cho bọn họ liếc mắt một cái nhìn thấy cô em gái bé bỏng, biết cô còn sống, biết cô sống thật tốt, không sợ chỉ nhìn thấy một chút, thật sự, chỉ cần liếc mắt một cái là được rồi. Nhưng mà, cuối cùng ông trời vẫn trừng phạt bọn họ. Hơn một ngàn đêm này, bọn họ làm thế nào để sống được? Ngay cả chính bọn họ cũng đã quên mất. Bọn họ giống như hau miếng vỏ trai, mất đi thịt trai, chính là không có trái tim. Không có trái tim, nhưng bọn họ vẫn cùng nhau sống. Con người thật sự là loại động vật khó hiểu, mặc dù không có tay, không có chân thậm chí là không có trái tim như bọn họ, nhưng vẫn có thể còn sống. Còn sống, không biết tim ở đâu, chờ đợi tin tức càng ngày càng xa vời. Hai năm trước, hai người bọn họ cùng sắp xếp thời gian. Hai anh em vẫn luôn ước hẹn, cùng nhau yên lặng uống một cốc cà phê, ngẫu nhiên ăn thứ gì đó đơn giản, đơn giản tán gẫu một số công việc, hoặc là không nói gì cả, chỉ là im lặng ngồi đó, nhìn cảnh tượng nào đó, mỉm cười hoặc đau đớn. Hôm nay, bọn họ vẫn làm theo ước hẹn như mọi ngày, sau khi cùng nhau tan sở hơn một giờ, liền hẹn nhau rời đi. Chấn Thanh vừa mới được thăng chức làm Phó thị trưởng, được phân công quản lý đất đai tài nguyên và nhà cửa, trước đó, anh đã từng phụ trách văn hóa và những chuyện liên quan đến truyền hình một thời gian. Hôm nay, có một trường đại học thiết kế thời trang quốc tế muốn tổ chức so tài ở thành phố, ban tổ chức đặt biệt mời anh tham gia. Vốn dĩ không muốn đi, dù sao để người mới phụ trách đi vẫn thích hợp hơn, nhưng anh mới làm Phó thị trưởng, công việc vẫn đang trong thời kì cần giao tiếp, bỏ qua tất cả những chuyện trước kia, hình như cũng có chút vội vàng. Nghĩ như vậy, tuy rằng đã từ chối ban tổ chức, anh đang chuẩn bị lấy thân phận cá nhân, đi đến cuộc thi đấu. “Cùng đi không? Trang phục thi đấu lần này khá nổi tiếng trên trường quốc tế, những nhà thiết kế hàng đầu thế giới đều đến chọn nhân tài.” “Không được, em phải đến siêu thị một chuyến, sữa trong nhà đã hết hạn rồi.” Chấn Văn nói Hai anh em bọn họ đã chuyển ra khỏi nhà họ Chung từ lâu, nhưng trong tủ lạnh của chỗ ở mới chưa bao giờ thiếu sữa mà em gái thích uống và bánh ngọt em gái thích ăn. Có lẽ có một ngày, kỳ tích xuất hiện, em gái của bọn họ sẽ trở về thì sao? Tạm biệt Chấn Thanh, Chấn Văn tự mình lái xe đến siêu thị. Trong thành phố lúc nào cũng chật ních người, nhưng cô đơn không suy nghĩ đến chuyện khác nào ngoài chuyện này. Trong khoảng thời gian chờ đèn đỏ, anh đưa tay ra ngoài cửa sổ, nhìn gió lạnh xuyên qua kẽ ngón tay, rơi rớt dày đặc, mây tía mập mờ, những gương mặt xa lạ đi qua như chảy. Anh đứng trước một thùng đựng hàng, không chút để ý những người đi qua, cầm lấy một hộp sô-cô-la lên xem ngày sản xuất. Sau lưng anh có hai cậu con trai trẻ tuổi, vẫn luôn xì xào bàn tán. “Oa, dáng người cô gái này thật kỳ lạ nha, lần đầu tiên mình nhìn thấy người có chân, thắt lưng và mông gộp lại thành giọt nước, giống y như truyện tranh vậy. Chậc chậc, mình muốn chụp lại, sau đó phóng to ra treo trên tường trong phòng mình.” Chấn Văn thật sự nghe được mấy tiếng chụp ảnh của di động. Không khỏi âm thầm lắc đầu, bọn nhỏ này thật là! “Mình cá phía trước của cô ấy cũng rất lớn, cậu tin không? Không có một đôi ngực cỡ G thì không thể xứng với cái mông thế này.” Mộ cậu con trai khác nói, giống như đang nuốt nước miếng. “Cá cái gì mà cá, cậu có dám tới bắt chuyện không? Hình như cô gái tóc vàng có vẻ hung nha.” “Đi thì đi, mình sợ cô ấy cắn mình sao!” Cậu vừa nói xong liền cất bước đi tới. Chấn Văn có chút buồn cười, không khỏi tùy ý liếc mắt nhìn về phía sau. Trước giá hàng vật dụng thường ngày, hai cô gái đang đứng lựa chọn gì đó. Mặt bên của cô gái tóc vàng đối diện với anh, có thể nhìn ra vẻ đẹp của khuôn mặt, chỉ có điều lông mày rậm mà xếch lên, nhìn dáng vẻ cô ấy cảm thấy có chút hung dữ. Ở bên cạnh cô, một cô gái để tóc ngắn màu đen đang đưa lưng về phía anh, cúi đầu nghiêm túc xem gì đó. Có lẽ khoảng 1m65, áo bành tô màu nâu nhạt vắt trên khuỷu tay, áo T-shirt tay lửng màu xanh nhạt, bên dưới là quần jeans bó sát người, để lộ ra bên ngoài cánh tay nhỏ và mắt cá chân, đều trắng như tuyết.
❤❤❤XIN GIỚI THIỆU ĐẾN MN BỘ TRUYỆN ĐẦU TIÊN CỦA NHÀ❤❤❤ Bìa by Fan ruột bánh mì 🍁 THÔNG TIN 🍁 🎨Tác giả Mộ Thời Yên 🏀Tổng chương raw 108 70+38 ngoại truyện 🎨Thể loại HE, Ngôn tình, Hiện đại, gia tộc quyền quý, Đô thị tình duyên, Sủng, Song Xử, Tình cảm, Song hướng yêu thầm, Con cưng của trời 💵Nguồn raw Tấn Giang bản gốc tiếng Trung – truyện đã được mua raw ủng hộ tác giả + Converter – Lô Đan Thị Wikidich💵 🎨Tình trạng bản raw Hoàn 🎨 Editor Yurissuniverse 🐌Tiến độ bản edit 84/108 – Đã full couple chính không có lịch ra chương 🏀Dịch bởi các công cụ Google, Hanzi, từ điển,… ⛔CHÚ Ý TRUYỆN CÓ PASS⛔ Truyện set pass bình luận và pass câu hỏi. Ai chán, ghét, lười giải pass thì hãy cân nhắc nhé!!! *LƯU Ý _ Những chương dài sẽ được chia thành 2 phần tương đương 2 chương để mn đọc không bị nản Yu sẽ chia trung bình một chương khoảng 2k – 3k chữ chứ không giữ 5k-6k như bản gốc. _ Nâng tổng số chương lên hơn trên dưới 150, tầm khoảng 165 chương so vs 108 chương gốc nên là bạn nào không thích đu truyện nhiều chương thì có thể xem xét lại nè. 📚 GIỚI THIỆU 📚 💥💥TRUYỆN CÓ PASS💥💥 MN VUI LÒNG CÂN NHẮC KỸ TRƯỚC KHI NHẢY TRUYỆN!! 🍘Tiểu thư kiêu ngạo x Vệ sĩ lạnh lùng sói đội lốt cừu Minh Lê gả cho anh chàng vệ sĩ của mình, Hoắc Nghiên, người đàn ông tính tình lạnh lẽo, bạc tình, không gần nữ sắc. Hôn kỳ có thời hạn 1 năm. Cô cho rằng hôn nhân sẽ đi theo đúng dự định của mình, sau khi li hôn anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, nhưng không ngờ mọi thứ lại đi chệch so với dự định của cô. Một ngày nọ, Minh Lê hoang mang tỉnh dậy từ trong lòng Hoắc Nghiên. Hoắc Nghiên lười nhác châm một điếu thuốc, sương khói mờ ảo phác họa khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo “Em không định chịu trách nhiệm với anh sao.” Đêm đó, Minh Lê trói chặt tay chân người đàn ông, ném đơn ly hôn ra trước mặt anh. Một giây tiếp theo trời đất quay cuồng. Một tay Hoắc Nghiên cởi nút áo sơmi, từ từ tiến đến gần cô, hôn vào đôi môi đỏ mọng khiến cô khẽ nức nở. Giọng nói lạnh lùng đầy nguy hiểm vang lên, nhưng được bao bọc bởi sự lưu luyến thâm tình, từng chữ từng câu quanh quẩn bên tai cô—— “Ngoan, để ông xã em tới dạy em cách trói nhé.” “Còn muốn ly hôn nữa không? Hửm.” * Mọi người đang chờ xem thân phận thiên kim giả mạo của Minh Lê bị chê cười. Nhưng không ai biết rằng, thân phận thật sự của người vệ sĩ bị khinh thường kia lại là người nắm quyền cao quý nhất giới thượng lưu Lâm Thành, là đối tượng mong muốn được gả của các tiểu thư nhà giàu quý tộc. Và càng không ngờ Hoắc Nghiên lại thương yêu, cưng chiều cô đến nỗi phát rồ. Chờ mãi đến khi tin Minh Lê bị ly hôn truyền ra, nhưng còn chưa kịp cười nhạo. Thì lại thấy quần chúng nhìn chăm chăm vào —— Đôi mắt say mờ mông lung của Minh Lê nhìn sang người bên cạnh, đôi môi khẽ cong, nở nụ cười quyến rũ “Nghe không hiểu hả? Tôi không cần anh.” Cái người đàn ông cao ngạo kia lại đè cô lên tường hôn đến nóng cháy cả người. Đôi mắt màu đỏ tươi “Không cần anh vậy em muốn ai nữa đây?” “Trở về bên cạnh anh, em muốn gì anh cũng cho.” Nhắc đến lúc sau, bí mật được Hoắc Nghiên che giấu cuối cùng đã bị phát hiện —— đó là anh đã yêu thầm cô trong nhiều năm và làm mọi thứ chỉ để khiến cô trở thành vợ hợp pháp của mình. 【 nhắc nhở của tác giả】 1. Đóa hoa xinh đẹp tươi sáng kiêu ngạo X Sói lạnh lùng lưu manh đội lốt cừu non bên ngoài nghiêm chỉnh bên trong vô lại 2. Song xử, nam chính từ đầu đến cuối chỉ có nữ chính, chỉ yêu nữ chính. 3. Chủ mưu đã lâu / hôn nhân hợp đồng/ song hướng yêu thầm / theo đuổi vợ một cách điên cuồng, ai không thích những yếu tố trên có thể né nhé. *Tóm của nhà Chuyện về cô tiểu thư kiêu ngạo mắc một căn bệnh kỳ lạ không thể chạm vào đàn ông vs một anh chàng vệ sĩ lạnh lùng đang che giấu thân phận của mình 💥💥TRUYỆN CÓ PASS💥💥 MN VUI LÒNG CÂN NHẮC KỸ TRƯỚC KHI NHẢY TRUYỆN!! 🐣 LƯU Ý NHỎ 🐣 *Bộ đầu tay còn nhiều thiếu sót, mong mn thông cảm và cảm ơn mn rất nhiều vì đã ủng hộ nhà🥰🥰🥰. Truyện được edit phi thương mại => nghiêm cấm các hành vi ❌share/leak pass – reup – copy – chuyển ver – audio – ebook,…❌ *Khi thấy truyện/pass không hợp gu, hãy bấm out ngay từ đầu và trong thầm lặng, không cần phải để lại những bình luận khiếm nhã!! Nếu truyện có trùng, cũng vui lòng không nhắc đến Nhà làm trùng ở Nhà Yu nhé!!! *Mn nhặt lỗi chính tả giúp Yu, Yu xin chân thành cảm ơn mn rất nhiều. Nhưng ngoài những góp ý thiện chí, Yu xin phép không nhận những góp ý mang tính chất sửa lưng, nếu mn đọc thấy không hợp style cách xưng hô, cách dùng từ ngữ thì có thể quay xe. 😱 PASS TRUYỆN 😵 🤓🤓Bạn nào theo truyện từ đầu, thời Yu còn đăng ở wattpad lẫn đây thì chắc sẽ biết Yu không định set pass bộ này. Mà sau khi sắp xếp lại thì hầu như mấy chương sau đều phải [chia ra làm 2 phần + bị copy tràn lan] => phải set pass, thực sự xin lỗi mn rất nhiều vì sự thay đổi đột ngột này😥😥 Vì thay đổi quá đột ngột nên nhà sẽ free nghĩa là pass sẽ được tiết lộ sẵn 3 chương pass đầu nhé, xem như là món quà xin lỗi mà nhà gửi đến mn nè🙆♀️🙆♀️ ____________________ 🛑Thông tin chi tiết đều ở trang pass trên thanh menu🛑 *vuốt lên vuốt xuống trong phạm vi khung với các bạn dùng đt, tablet để thấy những phần còn lại Pass sẽ được chia thành hai phần chính truyện + ngoại truyện. 🎯CHÍNH TRUYỆN – Mn có thể chọn dùng 1 trong 2 loại pass dưới để lấy pass + Pass câu hỏi [các câu hỏi dạng 1, 2, 3] + Pass bình luận [hình thức 1] 🎯NGOẠI TRUYỆN – Mn có thể chọn dùng 1 trong 2 hình thức của pass bình luận để lấy pass + Hình thức 2 của bộ này như sau Like 70 chương + 7 bình luận 🧩Pass bình luận của Nhà Yu CÓ YÊU CẦU KÝ TỰ, mn hãy đọc kỹ trang pass nhé. Khi truyện hoàn, số like và số bình luận sẽ thay đổi🧩 ⛔Lưu ý về việc like chương Những chương dài được chia thành 2 phần, thì Yu vẫn tính một phần là một chương, 2 phần = 2 chương, không phải 2 phần = 1 chương => Những chương set pass đều được đánh dấu 🔐 ở mục lục bên dưới 📌Khung giờ hoạt động của Nhà 📢 Sáng 8h – 12h00 📢 Chiều – Tối 15h00 – 22h30 ⛔Yu sẽ không trả lời các tin nhắn hỏi/ xin pass đáp án đâu nhen, chỉ giải thích từ A đến Á vs các vấn đề/thắc mắc về cách giải/dạng pass. ⛔Khi cần giải đáp nhớ hãy [chào hỏi rõ ràng/lịch sự + ghi rõ truyện + vấn đề đang gặp]. => Mọi vấn đề/thắc mắc hãy inbox riêng về Fanpage hết nhó, vì những bình luận có liên quan đến pass ở trang đều sẽ bị xóa 🔥🔥Pass bắt đầu set từ chương 321, câu hỏi ở cuối chương 312. Mn hãy ghé qua xem thử trước, nếu thấy không thích, không hợp thì có thể lướt qua và tìm đọc bản gốc/convert nhé!!🔥🔥 ☀ MỤC LỤC ☀ 💥💥TRUYỆN CÓ PASS💥💥 MN VUI LÒNG CÂN NHẮC KỸ TRƯỚC KHI NHẢY TRUYỆN! ______________________ 🎄Hóng 10/12/2021 – Mở 14/02/2021 – Đóng 00/00/0000🎄 ⏳ Chính truyện ⏳ 🎄Hoàn 11/10/2022🎄 Truyện đang trong quá trình beta 🦋Tiến độ 84/108🦋 Chương 1🥝Chương 2🥝Chương 3 Chương 4🥝Chương 5 Chương 6🥝Chương 7🥝Chương 8 Chương 9🥝Chương 10 🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤🍤 🍉Chương 11🍉 Chương 12🍉Chương 13🍉Chương 14 Chương 151🍉Chương 152 Chương 16🍉Chương 17 Chương 181🍉Chương 182 🍉Chương 19🍉 Chương 201🍉Chương 202 🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮🌮 Chương 211🍱Chương 212 Chương 221🍱Chương 222 Chương 231🍱Chương 232 Chương 24🍱Chương 25🔓🍱Chương 26 Chương 271🍱Chương 272 Chương 281🍱Chương 282🔓 Chương 291🍱Chương 292 🍱Chương 30🔓🍱 🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞🍞 Chương 311🧀Chương 312 Chương 321🔐🧀Chương 322🔐 Chương 331🧀Chương 332 Chương 341🧀Chương 342 Chương 351🔐🧀Chương 352🔐 🧀Chương 36🧀 Chương 371🧀Chương 372 Chương 381🧀Chương 382 Chương 391🔐🧀Chương 392🔐 Chương 401🧀Chương 402 🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰🍰 Chương 411🍀Chương 412🔐 Chương 421🍀Chương 422 🍀Chương 43🍀 Chương 441🍀Chương 442🔐 Chương 451🍀Chương 452 Chương 461🍀Chương 462 Chương 471🔐🍀Chương 472🔐 Chương 481🍀Chương 482 Chương 491🍀Chương 492 🍀Chương 50🔐🍀 🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝🍝 Chương 511🍓Chương 512 Chương 521🍓Chương 522🔐 Chương 531🍓Chương 532 Chương 541🍓Chương 542 Chương 551🔐🍓Chương 552🔐 Chương 561🍓Chương 562 Chương 571🍓Chương 572 Chương 581🔐🍓Chương 582🔐 🍓Chương 59🍓 Chương 601🍓Chương 602 🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘🍘 Chương 61🥑Chương 62🔐 Chương 631🥑Chương 632 Chương 641🔐🥑Chương 642🔐 Chương 651🥑Chương 652 Chương 661🥑Chương 662 🥑Chương 67🥑 Chương 681🥑Chương 682 Chương 691🥑Chương 692 Chương 701🥑Chương 702 ⌛ Hoàn chính truyện ⌛ ~~~~~~~~~~~~~ 💒 Ngoại truyện 💒 💖Minh Lê x Hoắc Nghiên💖 🎄Hoàn 24/12/2022🎄 NT-11🍒NT-12 NT-21🍒NT-22 🍒NT-3🍒 NT-41🍒NT-42 NT-5🍒NT-6 🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅🍅 NT-71🍒NT-72 NT-81🍒NT-82 NT-91🔐🍒NT-92🔐 NT-101🔐🍒NT-102🔐 🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊🦊 NT-111🔐🍒NT-112🔐 NT-121🔐🍒NT-122🔐 🍒NT13🔐🍒 NT-141🔐🍒NT-142🔐 💖Thẩm Thanh Oản x Lục Chi Úc💖 🎄Hoàn 00/00/2023🎄 NT-15🦀NT-16 NT-171🦀NT-172 NT-181🦀NT-182 NT-19🦀NT-20 🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈🌈 NT-21🦀NT-22🦀NT-23 🦀NT-24🦀 NT-251🦀NT-252 NT-261🦀NT-262 🦀NT-27🦀 NT-281🦀NT-282 NT-291🦀NT-292 🦀NT-30🦀 🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬🐬 NT-311🦀NT-312 🦀NT-32🦀 NT-33🔐🦀NT-34🔐 NT-351🔐🦀NT-352🔐 NT-361🔐🦀NT-362🔐 🦀NT-37🔐🦀 NT-381🔐🦀NT-382🔐 💒 Hoàn ngoại truyện 💒 ~~~~~~~~~~~~~ 💃HOÀN TRUYỆN💃 TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHỈ ĐĂNG TẢI DUY NHẤT Ở WATTPAD DƯỚI TÊN ACCOUNT YURISSUNIVERSE VÀ WORDPRESS LÀ TRANG NÀY, TRANG CÁC BẠN ĐANG TRUY CẬP. ❌CÒN LẠI ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!!!!❌ MONG MN HÃY TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA YU!! KHÔNG SHARE PASS DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. MN CÓ THỂ CHỈ MẤT 2-3p ĐỂ ĐỌC XONG MỘT CHƯƠNG, NHƯNG YU EDIT PHẢI MẤT 2-3 NGÀY. HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐỌC VĂN MINH NHEN!!!
ღ Giới thiệu ღ ღ Chương 1 ღ ღ Chương 2 ღ Chương 3 ღ Chương 4 ღ Chương 5 ღ ღ Chương 6ღ Chương 7 ღ Chương 8 ღ Chương 9 ღ ღ Chương 10 ღ Chương 11 ღ Chương 12 ღ ღ Chương 13 ღ Chương 14 ღ ღ Chương 15 ღ ღ ღ Chương 16 ღ ღ Chương 17 ღ ღChương 18ღ Chương 19 ღ Chương 20 ღ Chương ღ ღ Chương ღ Chương 22 ღ Chương 23 ღ Chương 24 ღ ღ Chương 25 ღ Chương 26 ღ Chương 27 ღ ღ Chương 28 ღ Chương 29 ღ ღ Chương 30 ღ ღ ღ Chương 31 ღ ღ Chương 32 ღ ღ Chương 33 ღ Chương 34 ღ Chương 35 ღ Chương 36 ღ ღ Chương 37 ღ Chương 38 ღ Chương 39 ღ Chương 40 ღ ღ Chương 41 ღ Chương 42 ღ Chương 43 ღ ღ Chương 44 ღ Chương 45 ღ ღ Chương 46 ღ ღ ღ Chương 47 ღ ღ Chương 48 ღ ღ Chương 49 ღ Chương 50 ღ Chương 51 ღ Chương 52 ღ ღ Chương 53 ღ Chương 54 ღ Chương 55 ღ Chương 56 ღ ღ Chương 57 ღ Chương 58 ღ Chương 59 ღ ღ Chương 60 ღ Chương 61 ღ ღ Chương 62 ღ ღ ღ Chương 63 ღ ღ Chương 64 ღ ღ Chương 65 ღ Chương 66 ღ Chương 67 ღ Chương 68 ღ ღ Chương 69 ღ Chương 70 ღ Chương 71 ღ Chương 72 ღ ღ Chương 73 ღ Chương 74 ღ Chương 75 ღ ღ Chương 76 ღ Chương 77 ღ ღ Chương 78 ღ ღ ღ Chương 79 ღ ღ Chương 80 ღ ღ Chương 81 ღ Chương 82 ღ Chương 83 ღ Chương 84 ღ ღ Chương 85 ღ Chương 86 ღ Chương 87 ღ Chương 88 ღ ღ Chương 89 ღ Chương 90 ღ Chương 91 ღ ღ Chương 92 ღ Chương 93 ღ ღ Chương 94 ღ ღ ღ Chương 95 ღ ღ Chương 96 ღ ღ Chương 97 ღ Chương 98 ღ Chương 99 ღ ღ Chương 100 ღ Chương 101 ღ Chương 102 ღ ღ Chương 103 ღ Chương 104 ღ ღ Chương 105 ღ ღ
Editor Trần Thu LệĐi ra khỏi thang máy, thư ký Vivian mang theo khuôn mặt tươi tắn chào đón, “Lạc Lạc, Tổng giám đốc Chung đang tiếp khách, anh ấy đã dặn trước nói em hãy ở bên ngoài chờ một chút...”Lạc Lạc nhai kẹo cao su thơm ngát, hai tay cắm vào trong túi áo, dửng dưng đi thẳng về phía trước, “Khách khứa gì chứ, còn quan trọng hơn tôi à!”Vivian thật sự rất lo lắng, cũng không dám kéo cô, nhắm mắt theo đuôi sau lưng cô khuyên, “Là khách rất quan trọng, là chủ tịch tập đoàn Quý Nhân, ít có được hôm nay đích thân đến đây...”Lời còn chưa dứt, cửa phòng Tổng giám đốc đã bị Lạc Lạc đẩy ra một bốn người đàn ông đang ngồi trên sa-lon tiếp khách, anh hai Chung Chấn Văn của cô đang ngồi ở giữa, trên người là bộ Tây trang màu xám thẫm, áo sơ mi trắng, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra một tia mệt mỏi, cùng ngồi ở giữa còn có một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, áo T-shirt cổ tròn màu tím, Tây trang hưu nhàn màu đen, người cao gầy, bắt chéo hai chân ngồi trên ghế sa-lon. Đôi mắt tinh ranh bắn ra bốn Lạc chỉ hơi quét mắt nhìn người kia một cái, nghiêng người dựa vào khung cửa, cười tinh nghịch, gọi một tiếng, “Anh hai!”Mấy người bên trong cùng nhìn về phía cô gái đang dựa trước cửa, khoảng mười bảy mười tám tuổi, không tính là quá xinh đẹp, nhưng cũng mắt ngọc mày ngài, tươi đẹp động lòng nhận thấy là cô vừa mới tan học, trên người còn đang mặc bộ đồng phục cao trungTHPT, tay ôm túi xách màu trắng, thấp thoáng có thể thấy được hai chữ Tiếng Anh “Freedom” thật to trên túi xách, trên túi áo lộ ra một dây tai nghe màu trắng, dường như vừa mới gỡ tai nghe nhạc xuống.“Làm sao em vào được? Không phải đã bảo em hãy ở bên ngoài chơi đùa một hồi sao?” Chung Chấn Văn nhìn cô, khóe miệng tự nhiên hiện lên ý cười, ánh mắt lại nhìn về phía Vivian sau lưng cô.“Tổng giám đốc, Lạc Lạc cô ấy...” Vivian cúi đầu khó xửBiết rõ là không thể trách người khác... Cô em gái này của mình, ai có thể quản được cô chứ?Không thể không cười giới thiệu nói “Lạc Lạc, lại đây chào anh Quý.” Rồi cười nói với người bên cạnh, “Chủ tịch Quý, đây là em gái tôi Chung Tĩnh Ngôn, thật sự rất nghịch ngợm, để anh chê cười rồi.”Già như thế mà vẫn còn anh Quý, chú Quý thì đúng hơn! Trong miệng Lạc Lạc vừa nhai kẹo cao su, vừa nhìn người nọ gật đầu một cái, rồi bước nhanh về hướng phòng nghỉ, “Anh hai, em ở bên trong chờ anh.”Chung Chấn Văn đành phải bất đắc dĩ nhìn về phía Quý Thiếu Kiệt nói xin lỗi, rồi tiếp tục nói chuyện còn dang sau đó, Chung Chấn Văn hơi lộ vẻ không tập dịp lúc nói chuyện sơ hở, anh đứng dậy nói “Chủ tịch Quý, tôi đi nhìn em gái một tí, cô bé kia quen ngịch ngợm, đột nhiên yên lặng như vậy, tôi lại hơi lo lắng. Xin anh chờ một chút, tôi đi sẽ quay trở lại ngay.”Quý Thiếu Kiệt cười cười, “Xin cứ tự nhiên!”Đẩy cửa phòng nghỉ ra, đèn lớn đèn nhỏ bên trong đều được bật lên, còn sáng hơn bên ngoài nữa, trên giường, Lạc Lạc đang nằm đưa lưng về phía anh đọc bị đá lung tung một bên, hai bắp chân lúc giơ lên lúc lại giơ xuống, váy đồng phục tới đầu gối do động tác mạnh mẽ nên bị vén lên một góc, bên trong lộ ra đáy quần lót nhỏ màu tóc dài màu đen xõa ra một bên, lộ ra cái cổ trơn bóng nhẵn nhụi, một vòng lông tơ thật nhỏ được ánh đèn chiếu hiện ra rõ rệt, có hơi gấp lại, mềm mại khó tin. Giống như tim anh lúc này cứ đứng sau lưng cô như thế một lúc lâu, mới cúi người, đưa tay lấy đi tai nghe của cô, không ngoài dự đoán, tiếng nhạc rock đinh tai nhức óc vang giật mình, quay đầu lại nhìn, đôi mắt như một chú nai con bị hoảng sợ, ướt át mở to.“Anh hai!” Thấy đúng là anh, người cô mới thả lỏng ra, dửng dưng lấy lại tai nghe trên tay anh, gắn lại lên tai, “Anh xong việc rồi hả?”Anh đưa tay lấy tai nghe xuống một lần nữa, lấy MP4 đang để trên giường chỉnh âm lượng nhỏ lại, “Còn một chút nữa mới xong, còn muốn cái lỗ tai này nữa không hả? Để âm thanh lớn như vậy sao?”“Đương nhiên là muốn, nếu không thì lấy cái gì nghe mấy anh cằn nhằn chứ.” Cô cười hi hi lăn qua lăn lại một vòng trên giường, nằm ngửa đối mặt với anh, bắp chân gấp lại đạp lên giường, váy ngắn hoàn toàn vén lên đến bắp mắt không thể khống chế nhìn xuống dưới, miệng lại nói “Con gái con nứa ở bên ngoài như vậy thì giống hình dạng gì hả?” Ngón tay đưa lên chân ngọc trắng mịn như gốm sứ không để lại dấu vết vuốt nhẹ một cái, tham lam ghi nhớ cảm xúc mềm mại ấy, cuối cùng chẳng qua là vì cô kéo váy thấp xuống một yêu tinh lại đâu nào chịu tha cho anh, nhấc chân đạp lên Tây trang Armani mà anh ngồi trên máy bay một ngày một đêm vẫn còn chưa kịp thay ra, một đầu ngón chân như củ gừng xoắn lên cà-vạt màu lam trước ngực anh, một nửa ngón trỏ đưa lên khóe miệng cắn cắn, vẫn còn cười hi hi “Nói mau, mang quà gì về cho em hả?”"Quà vẫn còn để trong va li, em tự đi lấy đi!” Anh đưa tay đè bàn chân đang làm loạn lại, nho nhỏ mềm mềm, giống như cộng hành lá vậy. Anh nhịn không được nắm trong tay xoa nắn.“Vậy thôi, về nhà rồi hãy nói.” Cô chẳng muốn đứng dậy lục lọi, ngáp một cái, đổi lại một tư thế nằm thoải mái, tiếp tục ngậm ngón tay, híp nửa mắt, hưởng thụ bàn tay dài mảnh của anh, các đốt ngón tay không có chút xíu vết chai lát, trong phòng nghỉ yên tĩnh lại. Anh cưng chiều nhìn dáng vẻ cô giống như một con mèo nhỏ, làn váy màu lam bị vén lên ngang hông trắng mịn, góc quần lót hình chữ Y kéo căng giữa đùi cô hiện ra rõ ràng, mập mạp căn tròn, giống như cất giấu một cái bánh bao mới ra lò, nhất thời làm anh miệng đắng lưỡi khô.Mấy nàng đừng nghĩ loạn luân nhé, bởi vì nữ 9 và hai anh này không có quan hệ máu mủ đâu nhaEm gái của anh, mới mười bảy tuổi, cũng đã là một cô gái nhỏ quyến rũ rồi.“Đói bụng không? Trong tủ lạnh có bánh việt quất phô mai phố Chi Lan đấy, anh đi lấy cho em nhé?”Anh đi công tác nửa tháng, mới xuống máy bay được hơn hai tiếng, trong công ty không biết còn có bao nhiêu việc đang chờ anh xử lý, vậy mà anh vẫn nhớ mua món bánh mà cô thích ăn nhất trước giờ tan học. Anh trai như vậy, không thể nói không tốt được voi lại muốn đòi tiên, cười như một tên trộm, “Chỉ muốn anh hai thôi!”“Đừng gây chuyện, khách bên ngoài rất quan trọng, anh phải đi ra ngoài ngay!” Nói như vậy nhưng vẫn không lay chuyển được cô, lấy bánh ngọt đến cho cô, đút hai ba miếng vào miệng rồi mới trở lại phòng làm khách xong trở lại phòng nghỉ, Lạc Lạc đã ngủ thiếp đi, cúi người nhìn cô gái mềm mại trên giường, nửa bên mặt bị cuốn sách Anh văn đè phải biến dạng, môi hé mở, nước miếng chảy ra làm ướt trang sách đang lòng anh giống như đang có một đốm lửa nhỏ đang bốc cháy, không thể kiềm lại được, cúi xuống hôn vào cái miệng đỏ tươi, không ngừng lại được nên điên cuồng chiếm lấy, hận không thể khảm cô gái nhỏ nhắn này vào trong bị hôn đến không thở nổi, ưm một tiếng tỉnh lại, theo bản năng bắt đầu đáp lại anh, giống như thêm dầu vào trái anh vòng ra sau cổ giữ chặt đầu cô, tay phải vuốt ve cặp mông đang vểnh lên, thật sự rất muốn nuốt bảo bối nửa tháng không gặp này vào bụng.“Mãi đến khi tình yêu biến mất anh mới hiểu được, không còn cảnh vật tốt đẹp yêu quý bên người, nhưng em đã sớm rời đi, mãi đến khi anh hiểu rõ thì em đã không còn lưu luyến gì anh nữa...” Tiếng chuông điện thoại vang lên, anh biết là anh cả, hơi thở hổn hển nhận điện thoại, “Lập tức đến ngay... Lạc Lạc ở đây... Ngủ thiếp đi vừa mới tỉnh... Ừ, em sẽ đổi quần áo cho em ấy...”Cô bé có chút hoảng hốt nhìn anh nghe điện thoại, không biết là do bị anh hôn hay là vẫn còn chưa tỉnh ngủ, ánh mắt vẫn còn sương mù, giống như nhòe một đám sương, anh không kiềm được lại mổ thêm vài cái vào đôi môi hồng hào kia, rồi mới kéo cô đứng dậy, “Chúng ta đi ăn cơm, anh cả đang ở dưới lầu.”
cưng chiều vô hạn